Diễn văn điều trần
trước Quốc Hội Canada

Nguyễn Chính Kết

Lời giới thiệu: Hôm Thứ Tư, ngày 24 Tháng Mười 2007, Giáo Sư Nguyễn Chính Kết đại diện cho Khối 8406 cùng nhà văn Mặc Giao Phạm Hữu Giáo, đại diện cho ủy ban Canada tranh đấu cho tự do tôn giáo ở Việt Nam, đã ra điều trần trước Quốc Hội và Bộ Ngoại Giao Canada về hoạt động của Khối 8406 và về cuộc đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam. Dưới đây là bài trình bày của G.S. Kết.



Kính thưa quý vị thành viên Quốc Hội Canada,

Tôi là một thành viên của Khối 8406 và cũng là thành viên ban điều hành Liên Minh Dân Chủ Nhân Quyền Việt Nam. Tôi bắt đầu tranh đấu ôn hòa cho nhân quyền và dân chủ đa nguyên cho Việt Nam từ năm 2001, và đã bị nhà cầm quyền Việt Nam sách nhiễu, thẩm vấn nhiều lần, cho công an theo dõi thường xuyên mấy năm nay. Ðược mời sang Mỹ lãnh giải thưởng nhân quyền của Human Rights Watch, vừa đặt chân đến Bắc Mỹ, tôi liền bị Cộng Sản Việt Nam ra lệnh truy nã như một tội phạm, và họ tuyên bố sẽ bắt tôi khi trở về Việt Nam. Tôi sẵn sàng trở về để tiếp tục tranh đấu bất bạo động với các chiến hữu của tôi sau khi tôi hoàn thành công tác vận động dân chủ của tôi tại hải ngoại. Ngoài Hoa Kỳ, tôi còn đi đến một số nước để trình bày về tình trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam với tư cách nhân chứng từ trong nước, và cuộc đấu tranh của người dân, đặc biệt của Khối 8406, chống lại những vi phạm ấy. Hôm nay, tôi rất hân hạnh đến Canada để trình bày với quý vị chủ đề ấy.

Hai sự kiện lịch sử Việt Nam ở thế kỷ 20

Sau thế chiến II, các quốc gia bị chia cắt đều tìm đường thống nhất. Ðức Quốc đã hoàn thành công cuộc này không tốn một giọt máu. Hàn Quốc từ nhiều năm nay đang nỗ lực một cách hòa bình. Chỉ ở VN, đảng cầm quyền khát máu đã sẵn sàng hy sinh 4 triệu mạng dân hai miền cho một thứ thống nhất không độc lập, không tự do, không hạnh phúc.

Sau thảm cảnh 1975, hai triệu người Việt Nam đã liều mình chọn lựa “nhân quyền hay là chết”. Ðại đa số đã dùng đường biển để tìm tự do, họ được gọi là “boat people”. Hàng chục ngàn người đã bỏ mình trên biển cả. Số còn lại, nay thành 3 triệu người đã hội nhập vào rất nhiều nước trên thế giới. Trong đó, 200,000 người đã được Canada mở vòng tay đón nhận từ thập niên 1980, họ đã đóng góp tích cực vào sự phát triển đất nước Canada tươi đẹp như một lời cám ơn của dân tộc chúng tôi đối với dân chúng Canada, đồng thời 200,000 người Canada gốc Việt này cũng là một bằng chứng sống của câu nói: “Nhân quyền hay là chết”.

Việc vi phạm nhân quyền tại Việt Nam

Về những vi phạm nhân quyền của Việt Nam, tôi biết chắc chắn quý vị đã biết rất rõ. Tôi chỉ muốn nhấn mạnh điểm quan trọng này: Việt Nam đang theo chính sách hai mặt mâu thuẫn: mâu thuẫn giữa hiện tượng và bản chất, đối nội và đối ngoại, lời nói và việc làm... và luôn luôn tìm cách lường gạt không chỉ người dân trong nước mà cả thế giới nữa. Do đó, không thể tin tưởng bất cứ điều gì chế độ độc tài Việt Nam hứa hẹn hay cam kết trước thế giới cũng như trước người dân trong nước. Họ đã lường gạt thế giới biết bao lần, chẳng hạn qua Hiệp Ðịnh Geneva (1954) hay Hiệp Ðịnh Paris (1972), v.v... Luật Quốc Tế Nhân Quyền mà họ cam kết khi gia nhập Liên Hiệp Quốc (20 Tháng Chín 1977) cũng như chính hiến pháp và luật pháp do họ lập ra đều bị họ chà đạp khi họ cần hay khi có lợi cho họ. Tất cả đều vì lý do căn bản này là họ quyết tâm nắm giữ độc quyền cai trị đất nước một cách vô thời hạn. Bao lâu chế độ độc tài Việt Nam chưa từ bỏ quyết tâm ấy thì tất cả những gì có vẻ tốt đẹp mà họ thực hiện hay biểu lộ ra trước thế giới đều cần phải nghi ngờ.

Bao lâu mà họ vẫn giữ chính sách ấy thì nước Canada và thế giới không nên tin rằng họ có thể tự nguyện thực hiện một tiến triển gì về mặt nhân quyền. Tất cả những cải thiện gì về nhân quyền đều chỉ là hình thức và do áp lực ngoại giao, chính trị hay kinh tế mà thôi. Vì thế, muốn họ thực hiện một cải thiện nhân quyền nào đối với người dân, chỉ có dùng áp lực trên họ mới có thể buộc họ cải thiện mà thôi.

Cuộc đấu tranh của Khối 8406

Kể từ khi đảng Cộng Sản VN cướp được chính quyền vào năm 1975 đến nay, người dân trong nước - với tư cách cá nhân hay tập thể - luôn luôn đấu tranh để phản đối chính sách hà khắc, cướp bóc và đàn áp của đảng cộng sản cầm quyền. Nhưng tất cả những cuộc lên tiếng đấu tranh ấy đã bị nhà cầm quyền VN dập tắt bằng sự đàn áp dã man. Mãi đến năm 2006, khi muốn hòa nhập vào cộng đồng quốc tế để tồn tại và phát triển, cụ thể là vào WTO, VN phải tạm thời chấp nhận những điều kiện về nhân quyền là phải dè dặt hơn trong việc đàn áp những người đấu tranh, thì các nhà đấu tranh trong nước đã tận dụng thời cơ này để thành lập Khối 8406.

Từ 1975 đến nay, thành quả của đảng là:

- Ðể tạo điều kiện cho cuộc chiếm đoạt tài sản của toàn dân, đảng tiến hành cuộc cải cách ruộng đất lần thứ hai: hàng triệu nông dân bị mất trắng.

- Ðể bảo vệ độc quyền thụ hưởng trên, đảng đưa điều 4 vào hiến pháp 1992 để hợp hiến hóa sự độc quyền cai trị vô thời hạn của mình trên đất nước Việt Nam.

- Ðể mọi việc yên ổn, phải kiểm soát tâm linh qua việc biến các tôn giáo - vốn có bản chất là giải phóng con người và chống đối sự ác - thành loại tôn giáo bị tê liệt khả năng đối kháng trước sự ác, trước các bất công xã hội rõ ràng trước mắt do chế độ gây nên, và thành một công cụ hữu hiệu phục vụ chế độ. Ðây sẽ là một thảm họa lâu dài cho Quốc Hồn, Việt Tính.

Khối 8406 đã quy tụ được khởi đầu 118 người trong nước cùng ký tên trong một bản lên tiếng ra ngày 8 Tháng Tư 2006, gọi là “Tuyên Ngôn Tự Do Dân Chủ Cho Việt Nam năm 2006”, gọi tắt là “Tuyên Ngôn 8406”. 118 người tiên khởi này tiêu biểu cho đầy đủ các thành phần xã hội, các tôn giáo từ Nam chí Bắc. Sau mấy tháng, số người trong nước tham gia vào Khối 8406 lên đến gần 2,000 người, và số người Việt hải ngoại ghi danh ủng hộ được khoảng 20,000 người. Ngoài ra, Khối 8406 còn được nhiều chính phủ, tổ chức, tập thể, chính khách quốc tế viết thư tán thành và ủng hộ.

Mục tiêu và phương pháp đấu tranh của Khối 8406

Mục tiêu và phương pháp đấu tranh của Khối 8406 là:

- Thay thế triệt để chế độ độc tài, độc đảng và chà đạp nhân quyền hiện nay bằng thể chế dân chủ, đa nguyên đa đảng, tôn trọng nhân quyền...

- Tạo môi trường chính trị lành mạnh: có cạnh tranh chính trị, tam quyền phân lập, các quyền tự do căn bản được tôn trọng (dân tộc tự quyết, tự do ngôn luận, lập hội lập đảng, bầu cử ứng cử, biểu tình đình công, và tự do tôn giáo).

Giải tán khi hoàn thành mục tiêu

Sau khi hoàn thành mục tiêu – i.e. đặt nền móng dân chủ và tạo môi trường dân chủ đa nguyên có cạnh tranh chính trị lành mạnh để các chính đảng và đoàn thể phi cộng sản hoạt động và phát triển hầu thực hiện thể chế dân chủ - Khối 8406 sẽ tự giải tán để nhường bước cho các chính đảng hoạt động.

Một số hoạt động của Khối 8406:

Khối 8406 chủ trương tranh đấu một cách ôn hòa, bất bạo động nhưng công khai đối lập, và dựa trên căn bản pháp lý (tuyên ngôn quốc tế nhân quyền, luật quốc tế, và cả những điều hợp lý trong hiến pháp Việt Nam). Những việc khối đã làm được như:

- Thành lập các tập hợp, tổ chức, đảng phái đấu tranh: Liên Minh Dân Chủ Nhân Quyền Việt Nam, đảng Thăng Tiến Việt Nam, Hiệp Hội Ðoàn kết Công Nông, Ủy Ban Nhân Quyền Việt Nam, Công Ðoàn Ðộc Lập...

- Ra các báo giấy phát hành trong nước và hải ngoại như: bán nguyệt san Tự Do Ngôn Luận (trên 10,000 bản mỗi số), bán nguyệt san Tự Do Dân Chủ, bán nguyệt san Tổ Quốc, các website...

- Qua Internet và qua báo chí, lên tiếng phản đối nhà cầm quyền Việt Nam khi có ai hay tập thể nào bị đàn áp; kêu gọi các tổ chức quốc tế hay người Việt hải ngoại lên tiếng/ủng hộ/giúp đỡ; minh định lập trường trước những vấn đề quan trọng của đất nước v.v...

- Giúp người dân - nhất là giới công nhân và những người dân bị cướp đất đai nhà cửa - ý thức được các quyền được luật pháp quốc tế và hiến pháp Việt Nam công nhận, cách riêng những quyền mà họ đang bị nhà cầm quyền Việt Nam tước đoạt hay chà đạp. Ủng hộ và tìm cách giúp đỡ họ khi họ đấu tranh...

Sự đàn áp của Cộng Sản VN

Cộng Sản Việt Nam chủ trương mọi cách tiêu diệt mọi cuộc đấu tranh trong nước, dù là đấu tranh ôn hòa bất bạo động, hay theo phương cách chính đáng và hợp pháp nhất. Không tiêu diệt được thì họ tìm cách hạn chế, vô hiệu hóa mọi hoạt động của Khối 8406 hoặc các nhà đấu tranh. Vì thế, ngay khi vào được WTO, Cộng Sản Việt Nam đã ra tay tiêu diệt Khối 8406 bằng cách bắt bỏ tù những nhân vật chủ chốt của Khối 8406 như: Lm Nguyễn Văn Lý, Ls Nguyễn Văn Ðài, Ls Lê Thị Công Nhân, anh Nguyễn Phong (Ðảng trưởng đảng Thăng Tiến), anh Nguyễn Bình Thành, cô Hoàng Thị Anh Ðào, cô Lê Thị Lệ Hằng, các thành viên sáng lập Hiệp hội Ðoàn kết Công Nông (Nguyễn Tấn Hoành, Nguyễn Thị Lệ Hồng, Ðoàn Hữu Chương, Nguyễn Thị Tuyết, Trần Quốc Hiền), theo dõi ngày đêm và thường xuyên sách nhiễu Ðỗ Nam Hải, đồng thời ra lệnh truy nã tôi, Nguyễn Chính Kết...

Hiện nay, CSVN bị thế giới lên tiếng kết án về việc đàn áp các nhà đấu tranh dân chủ, thì họ dùng phương pháp chỉ đàn áp ở mức độ đủ để không bị quốc tế kết án, còn thì tìm đủ mọi cách hạn chế hoặc vô hiệu hóa các hoạt động của các nhà tranh đấu: cắt điện thoại bàn, cúp đường cung cấp Internet, kiểm soát các liên lạc qua điện thoại, email... cho mật vụ theo dõi ngày đêm, đưa về đồn công an khi dự đoán các nhà đấu tranh sẽ đi gặp nhau, gặp những nhân vật lợi hại như phóng viên ngoại quốc, đến chỗ dân oan đang biểu tình, chỗ công nhân đang đình công, theo dõi và thẩm vấn những ai liên lạc với các nhà dân chủ; quản chế tại gia, khủng bố tinh thần bằng cách cho đấu tố ở phường/xã, mời hay buộc đến đồn công an để “làm việc” [=thẩm vấn].

Vì thế, để đấu tranh chúng tôi phải vượt qua tất cả những cản trở gây khó khăn của họ, nên hoạt động của chúng tôi bị hạn chế rất nhiều, rất nhiều việc chúng tôi muốn làm nhưng không làm được. Tuy nhiên, dù khó khăn trăm bề, chúng tôi vẫn tìm cách khắc phục mọi cản trở để tiếp tục tranh đấu đến khi thành công. Một trong những khắc phục là việc tôi tìm cách ra hải ngoại, qua đường Cam-Bốt, để vận động dân chủ, bất chấp nhà cầm quyền Cộng Sản VN cản trở việc xuất ngoại của các nhà tranh đấu dân chủ.

Cuộc vận động của tôi tại hải ngoại

Ðể kêu gọi sự ủng hộ và giúp đỡ của chính giới các nước tự do và của người Việt hải ngoại đối với cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ trong nước, tôi đã được các vị lãnh đạo Khối 8406 và Liên Minh Dân Chủ Nhân Quyền Việt Nam cử ra hải ngoại. Tôi đã đến các Quốc Hội Mỹ, Liên Âu, và một vài nước Âu Châu với mục đích ấy.

Nay tôi rất vui mừng được đến gặp Quốc Hội và Bộ Ngoại Giao Canada để nói lên nguyện vọng của tôi và của các nhà đấu tranh trong nước. Tôi rất cảm phục trước lập trường của chính phủ Canada về tự do dân chủ rất rõ rệt: Thủ Tướng Harper đã từng gặp Nguyễn Tấn Dũng để đặt thẳng với ông này việc đòi hỏi tôn trọng tự do dân chủ đối với nhân dân Việt Nam; và ông nói ông không chấp nhận hy sinh giá trị của Canada trên bàn thờ của dollar. Chính vì thế, tôi không hề ngại ngùng trong việc gõ cửa chính phủ Canada để nhờ sự giúp đỡ.

Ðề nghị

Ðể giúp chúng tôi thực hiện tự do dân chủ tại Việt Nam, để nhà cầm quyền Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền của người dân cũng như những điều họ đã ký kết với quốc tế, không thể trông vào thiện chí hay sự tự nguyện của nhà cầm quyền Việt Nam, mà chỉ có thể dùng áp lực buộc họ phải tôn trọng mà thôi. Nghĩa là áp lực Việt Nam bằng những biện pháp thương mại và ngoại giao.

Ðể cụ thể hơn, chúng tôi xin đề nghị một số việc cụ thể:

Với Bộ Ngoại Giao

“Can thiệp cho Khối 8406 được tự do in ấn, phát hành và bán công khai tờ bán nguyệt san Tự Do Ngôn Luận như một tờ báo hợp pháp (hiện nay đang phải thực hiện trong tình trạng không được coi là hợp pháp: người dân mà đọc hay phổ biến có thể bị trừng phạt...)”

Ðòi hỏi CSVN thả hết những người đang bị tù vì lý do tranh đấu cho tự do dân chủ như: 1) Ðoàn Huy Chương, 2) Nguyễn Văn Ðài, 3) Huỳnh Nguyên Ðạo, 4) Ðoàn Văn Diên, 5) Phạm Bá Hải, 6) Vũ Hoàng Hải, 7) Trần Thị Lệ Hằng, 8) Trần Quốc Hiền, 9) Nguyễn Tấn Hoành, 10) Trương Quốc Huy, 11) Nguyễn Văn Lý, 12) Lê Thị Công Nhân, 13) Nguyễn Phong, 14) Nguyễn Ngọc Quang, 15) Lê Nguyên Sang, 16) Nguyễn Bình Thành, 17) Trần Khải Thanh Thủy, 18) Nguyễn Bắc Truyễn.

Ðòi hỏi CSVN bỏ lệnh quản chế tại gia đối với: 1) Nguyễn Vũ Bình, 2) Thích Quảng Ðộ, 3) Nguyễn Ðình Huy, 4) Phan Văn Lợi, 5) Thích Thiện Minh, 6) Lê Quốc Quân, 7) Thích Huyền Quang, 8) Nguyễn Ðan Quế, 9) Phạm Hồng Sơn, 10) Nguyễn Khắc Toàn.

Ðòi hỏi CSVN chấm dứt tình trạng theo dõi thường xuyên đối với: 1) Nguyễn Phương Anh, 2) Nguyễn Công Chính, 3) Ðỗ Nam Hải, 4) Trần Khuê, 5) Lê Quang Liêm, 6) Du Lam Tân Vĩnh Phát, 7) Nguyễn Hồng Quang, 8) Hoàng Tiến, 9) Phạm Văn Trội, 10) Nguyễn Tiến Trung.

“Không viện trợ phi nhân đạo cho Việt Nam khi Việt Nam tiếp tục vi phạm nhân quyền, dành một ngân khoản ủng hộ các phong trào dân chủ nhân quyền, và không ủng hộ cho Việt Nam vào hội đồng bảo an với tư cách hội viên không thường trực cho đến khi dân chủ và nhân quyền được tôn trọng.”

Với Quốc Hội

- Ra một nghị quyết ủng hộ dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam.

- Can thiệp để tôi có thể an toàn trở về Việt Nam và được tự do tiếp tục cuộc vận động bất bạo động cho dân chủ và nhân quyền tại quê hương của tôi.

Kết luận

Kính thưa quý vị,

Vùng Á Châu chỉ còn ba nước độc tài khắc nghiệt là: Miến Ðiện, Bắc Hàn và Việt Nam, sự bùng nổ của nhân quyền và dân chủ của nước này sẽ tác động hữu ích lên tình trạng nước kia. Dân chúng khi bị dồn đến chân tường sẽ phải đồng loại xuống đường như ở Miến Ðiện Tháng Chín 2007. Ðiều này gây nên những cái chết không cần thiết.

Kính thưa quý vị thành viên Quốc Hội Canada,

Sự ủng hộ tích cực của quý vị cho Khối 8406 Việt Nam sẽ cứu sống hàng triệu người đang đứng trước một lựa chọn: “nhân quyền hay là chết”.

Xin chân thành cám ơn quý vị.

Nguyễn Chính Kết





_______________________________________________________________________