Hiện tình đàn áp và đấu tranh tại Việt Nam


Bài thuyết trình của Nguyễn Chính Kết
theo những gợi ý của Lm Phan Văn Lợi
trong Đại hội lần thứ 25
của Nghị Hội người Việt
các ngày 26-27/9/2010 tại Virginia, Hoa Kỳ.


Nguyên nhân thảm trạng hiện nay của Việt Nam

Nguyên nhân của tất cả mọi thảm trạng đang xảy ra ở Việt Nam, cũng như nguyên nhân tạo nên những cuộc đấu tranh trong nước (dù là chính trị hay phi chính trị) là do CSVN quyết tâm theo đuổi và thực hiện với bất cứ giá nào hai mục đích sau:

duy trì quyền lực vô thời hạn, không chấp nhận bị thay thế, để có thể cai trị và cưỡi đầu cưỡi cổ nhân dân hết thế hệ này sang thế hệ khác, hầu thực hiện mục đích thứ hai là:

thu vén quyền lợi, làm giàu trên xương máu và mồ hôi nước mắt của nhân dân.

Cả bộ máy cầm quyền CSVN đều quá rõ chế độ của họ đang đem lại tai họa vô cùng lớn lao cho dân tộc Việt Nam, nhưng họ không chấp nhận thay đổi chế độ vì lòng tham vô đáy không muốn từ bỏ những phương tiện làm giàu nhanh chóng đang nắm trong tay, đồng thời sợ rằng nếu để quyền lực lọt vào tay người khác hay tổ chức khác thì họ sẽ bị dân chúng xử tử vì đã gây ra quá nhiều tội ác (như trường hợp của Nicolae Ceausescu ở Roumanie, hay Erich Honnecker ở Đông Đức…)

I- Hiện tình đàn áp và bóc lột của CSVN

Để thực hiện hai mục đích trên, CSVN chủ trương:

1- Tăng cường ý chí lệ thuộc Trung cộng, liên kết chặt chẽ với Trung cộng để được nước này bảo vệ quyền lực cho mình; đồng thời sẵn sàng trả giá cho việc bảo vệ này bằng việc nhượng lãnh thổ lãnh hải của tổ quốc cho Trung cộng bất chấp sự phản đối của dân chúng, thậm chí bỏ tù những ai phản đối việc nhượng đất nhượng biển này.

2- Tăng cường hệ thống pháp luật bằng cách sửa đổi từ Hiến pháp đến các luật lệ bên dưới, nhất là luật về thông tin, về đất đai, về lao động, về khiếu kiện… để tạo điều kiện dễ dàng về mặt luật pháp cho những việc làm phi pháp của giới thống trị: cướp bóc, tham nhũng, đàn áp… Nghĩa là biến những việc làm phi pháp của họ thành hợp pháp, đồng thời biến tất cả những gì bất lợi cho sự cai trị độc tài của họ – dù hợp pháp đến đâu – thành phi pháp, thành vi phạm pháp luật (để tiện xét xử và bỏ tù những ai chống đối).

3- Tăng cường bộ máy công cụ như công an các loại (phường, quận, trinh sát, điều tra, phản gián, tôn giáo, kinh tế, giao thông, bảo vệ chính trị, mạng Internet, mạng điện thoại…), Mặt trận Tổ quốc, Hội Phụ nữ, Đoàn Thanh Niên Cộng sản… bằng cách trang bị cho họ những phương tiện hữu hiệu để theo dõi, quản lý và kiểm soát chặt chẽ tư tưởng và hành động của người dân, và để đàn áp khi cần thiết.

4- Tăng cường các dự án kinh tế để vơ vét ngân quỹ quốc gia, tiền viện trợ: Trường hợp Vinashin, tàu cao tốc, việc cho ngoại quốc thuê rừng, thuê biển, thuê đất, tổ chức kỷ niệm 1000 năm Thăng Long… Càng đưa ra thực hiện nhiều dự án kinh tế thì càng có nhiều cơ hội để tham nhũng, cắt xén…

5- Tăng cường phương sách đàn áp:

- Lũng đoạn các tôn giáo: khi không tiêu diệt được các tôn giáo, CSVN tìm cách biến các tôn giáo thành công cụ phục vụ họ, bằng cách mua chuộc hoặc gài bẫy các lãnh đạo tinh thần, ru ngủ các giáo hội bằng luận điệu “tôn giáo không làm chính trị” (câu này trên thực tế có nghĩa là tôn giáo không được chống lại sự ác hay bất công do nhà cầm quyền Cộng sản gây ra, vì như thế là làm chính trị).

- Kiểm soát, phân hóa giới trí thức, nắm chặt trong tay giới sinh viên học sinh: Giới trí thức và sinh viên học sinh là giới ý thức rõ nhất quyền làm người, thấy rõ nhất những sai trái của chế độ, và có nhiều phương tiện để lên tiếng chống lại chế độ độc tài bất nhân. Do đó, họ tìm cách cài người của họ vào hàng ngũ này để ly gián, khống chế…

- Kiểm soát thông tin, ngôn luận: đánh phá các trang mạng (web), nhật ký mạng (blog) dám nói sự thật về chế độ. Công an CSVN có một ngành mới là công an mạng, được đào tạo để có thể làm hacker, xâm nhập vào máy vi tính hoặc vào email account để lấy thông tin của những ai chống đối họ, và để phá hủy những trang web hay trang blog của những người này.

- Trấn áp dã man dân thường đòi công lý hay thậm chí chỉ vi phạm luật giao thông: mục đích là đánh phủ đầu người dân, khủng bố họ, khiến họ sợ hãi không còn dám lên tiếng chống đối, cho dù bị ức hiếp bất công.

- Theo dõi, sách nhiễu, khủng bố, cầm tù các nhà dân chủ đối kháng: mục đích là để hạn chế mọi hoạt động của họ, nhất là không để họ liên kết với nhau thành một tập hợp hay một tổ chức. Hiện nay, CSVN có thể tạm chấp nhận cho các nhà dân chủ riêng lẻ nói xấu chế độ trên các phương tiện truyền thông, nhưng sẽ thẳng tay ngăn chặn hay trừng trị khi thấy họ liên kết với nhau.

II- Hiện tình người dân đòi công bằng xã hội và dân chủ nhân quyền

1- Giới dân oan đòi công bằng xã hội, đòi lại đất đai, nhà cửa bị tước đoạt cách bất công, bằng cách khiếu kiện, biểu tình. Từ ngày cướp được chính quyền tới nay, CSVN ngày càng gia tăng việc cướp đất đai nhà cửa của dân chúng, đặc biệt của những người dân thấp cổ bé miệng. Vì thế số người dân khiếu kiện đất đai và tham gia biểu tình đòi công lý ngày càng nhiều, và CSVN ngày càng gia tăng trấn áp đối với những dân oan này.

2- Giới công nhân đòi quyền lợi (đòi tăng lương, cải thiện điều kiện làm việc…) bằng cách đình công, lập công đoàn tự do: Giới công nhân bị giới chủ nhân ngoại quốc bóc lột sức lao động, trả lương thấp, ép làm việc quá giờ, đánh đập, nên họ phản đối bằng những cuộc đình công, lập công đoàn độc lập hay công đoàn tự do để bênh vực quyền lợi công nhân. Nhưng nhà nước CSVN, công an, công đoàn luôn luôn đứng về phía chủ nhân, tiếp tay với giới chủ nhân để đàn áp những cuộc đình công, bắt bỏ tù các chủ tịch công đoàn độc lập và những người lãnh đạo các cuộc đình công.

3- Giới trí thức, sinh viên học sinh đòi dân chủ bằng cách lập các trang blog, trang mạng và lên tiếng trên đó. Việc lập các trang blog đã trở thành một phong trào từ mấy năm nay: số trang blog đối kháng đã lên đến hàng ngàn. Ngoài ra, họ còn tham gia việc rải truyền đơn khắp nơi, tố cáo vụ tham nhũng (như vụ Vinashin, PMU 18…), chống lại việc bắt những người gây ý thức dân chủ trong giới sinh viên (như Gs Phạm Minh Hoàng…)

4- Giới tín đồ đòi tự do tôn giáo và tài sản Giáo hội bằng cách vừa tố cáo nhà cầm quyền đàn áp, bóc lột qua phương thức bất tuân dân sự, tập trung cầu nguyện, hỗ trợ bị cáo, lập trang mạng thông tin, vừa phê phán các lãnh đạo tôn giáo có tinh thần thỏa hiệp, các tổ chức tôn giáo quốc doanh, các lễ hội tôn giáo “tốt đời đẹp đạo”… Đặc biệt trong Giáo Hội Công giáo, chưa bao giờ giáo dân biểu lộ sự bất mãn cao độ như hiện nay đối với sự im lặng đồng lõa của một số vị lãnh đạo Giáo Hội trước những bất công và tội ác đang lan tràn do nhà CSVN gây ra, hay trước việc CSVN chiếm đất đai tài sản của Giáo Hội…

5- Giới dân chủ đối kháng đòi dân chủ nhân quyền bằng việc thành lập những tổ chức (nhóm, khối, đảng, liên minh), việc in ấn phát hành tạp chí, việc thiết lập trang mạng, việc lên tiếng trên các diễn đàn và đài phát thanh, việc rải truyền đơn, giăng biểu ngữ, việc biên soạn hiến pháp mới…

III- Hiện tình cuộc tranh đấu đòi sự toàn vẹn lãnh thổ

Khoảng 2 năm nay, cuộc đấu tranh trong nước lại mang thêm một mầu sắc mới được người dân trong nước và hải ngoại hưởng ứng mạnh mẽ là:

– cực lực phản đối nhà cầm quyền CSVN bán nước, dâng đất dâng biển của tổ quốc cho Trung cộng: đặc biệt vùng biên giới phía Bắc, hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, cùng một số vùng biển ở vịnh Bắc Bộ và dọc theo bờ biển Việt Nam (cách bờ 12 hải lý trở lên). Đồng thời phản đối CSVN tạo điều kiện cho Trung cộng âm thầm Hán hóa Việt Nam bằng việc cho Trung cộng đem hàng chục ngàn người giả dạng công nhân vào Tây Nguyên với danh nghĩa khai thác bauxite; mở những đường hỏa xa từ Trung cộng vào Việt Nam; cho phép Trung Cộng tự do đưa dân của họ qua Việt Nam định cư, làm ăn không cần visa; cho Trung cộng thuê rừng dài hạn (50 năm) và được phép đưa người của họ đến những khu rừng ấy khai thác…

phản đối âm mưu bành trướng của Trung cộng: công khai sáp nhập 2 quần đảo của Việt Nam vào huyện Tam Sa của họ, bắn giết ngư phủ Việt Nam đánh cá trong vùng biển của Việt Nam, chiếm biển Đông theo hình lưỡi bò (trong đó có phần biển của Việt Nam)…

Những hành động phản đối cụ thể là: biểu tình trước sứ quán Trung cộng tại Hà Nội, biểu tình chống rước đuốc Thế vận hội Bắc Kinh, viết 6 chữ HS-TS-VN khắp nước, viết bài phản đối trên các trang blog cá nhân, đặc biệt nhất là trang blog http://boxitvn.blogspot.com của GS Nguyễn Huệ Chi và Nhà giáo Phạm Toàn…

IV- Các nhân tố của cuộc đấu tranh

1- Tiền tuyến quốc nội: Cuộc đấu tranh trong nước hiện nay mang một số tính chất:

a- Quần chúng các giới đang âm ỉ sức mạnh phản kháng, nhưng thiếu người lãnh đạo. Hễ CSVN truy tìm ra được người nào lãnh đạo cuộc đấu tranh thì họ lập tức khủng bố và cô lập người ấy bằng cách này hay cách khác: tra vấn nhiều ngày, nặng hơn thì bỏ tù hoặc tệ nhất là thủ tiêu.

b- Lực lượng dân chủ đưa ra những nhận định và những đường lối đấu tranh, nhưng chưa vận động được quần chúng, vì CSVN tìm đủ mọi cách ngăn cản.

c- Giới lãnh đạo tinh thần là những người có nhiều khả năng vận dụng sức mạnh của quần chúng, nhưng họ đang là đối tượng tha hóa và biến chất của cộng sản.

Để có được điều kiện thuận lợi cho việc đấu tranh, quốc nội rất cần sự hỗ trợ về chính trị và tài chánh của hải ngoại và sự ủng hộ của quốc tế: Thiếu những hỗ trợ và ủng hộ này, cuộc đấu tranh trong quốc nội sẽ trở nên khó khăn hơn rất nhiều

2- Hậu phương hải ngoại: cần vận động với quốc tế và hỗ trợ cho quốc nội. Muốn thế, cần đoàn kết để thành một lực lượng thống nhất, có thực lực để tiếng nói của Cộng đồng Người Việt Hải ngoại có thế giá và sức mạnh đối với chính giới các quốc gia.

3- Quốc tế: cần sử dụng ưu thế của mình (vốn là những nước viện trợ cho Việt Nam) để áp lực nhà cầm quyền CSVN phải tôn trọng nhân quyền, đồng thời hỗ trợ cho phong trào dân chủ Việt Nam.

Nguyễn Chính Kết
Virginia, 26-27/9/2010.


TRỞ VỀ MỤC LỤC

______________________________________________________________________